28 tháng 9, 2010

Chuyện của anh Tùng

Vẫn là chuyện học bài của anh Tùng thôi, Mẹ vẫn còn đang rất bức xúc, rất trăn trở, đã vạch ra bao nhiêu "ý chính" ở trong đầu để hôm nói chuyện với Bố con "như 2 người lớn" rồi,
( VD như: không nên làm quá lên mọi việc, Mẹ đang nghĩ, nói dại chả may anh Tùng có thi điểm không được như ý thì không biết BỐ sẽ như thế nào; rồi mong rằng Bố kiềm chế hơn, bớt mắng anh Tùng hơn, bảo ban anh học nhẹ nhàng thôi, trẻ con, nhất là con trai đứa nào mà chả ham chơi ... - Bố ngày xưa còn hơn thế ấy chứ...)

Từ ngày anh Tùng học lớp 1 mẹ thấy Tùng tiến bộ rất nhiều rồi, người lớn lắm. Con học được tính tự giác, trách nhiệm và có vẻ cũng ham học phết. Hơn nữa có điều Mẹ rất vui là con rất thích học Tiếng Anh ( phát âm cũng tương đối chuẩn nữa chứ), mỗi buổi học TA về là con rất phấn khởi, kể đủ chuyện. Mong ước của con là được học ở Apolo. Mẹ hứa đến hè năm sau sẽ cho con học ở đấy.

Tuy nhiên Tùng của Mẹ vẫn còn có vài điều mà Mẹ không hài lòng:

Anh Tùng rất hay trêu em, hoặc có thể nói là anh nghịch dại, ai đời em đang ngồi ở trên chăn anh kéo chăn một phát thế là em ngã kềnh ra giường (không đệm); rồi em đang đứng anh từ đâu tới cúi đầu thúc vào bụng em một phát; rồi em đang đứng yên lành anh chạy đến ôm chầm rồi bế thốc lấy em chạy một vòng rồi thả bịch xuống nếu mỏi tay .... rồi nhoa nước ra khắp nền nhà để anh em chạy đuổi nhau trên nền ướt...

Có điều nữa mà Mẹ rất sốt ruột là Tùng của mẹ đã 7 tuổi rồi mà vẫn không chịu ngủ một mình. Vẫn phải có Bố hoặc Mẹ thì mới ngủ. Mà điều chắc chắn là Mẹ thì phải ưu tiên cho em rồi nên những hôm cuối tuần Tùng lại reo lên: A, cuối tuần rồi, được ngủ với Mẹ, được dậy muộn....

Con trai 7 tuổi của Mẹ hãy cố gắng để tự lập hơn, ngoan hơn nhé con.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét