Gái dạo này rất nhí nhố, nói mới chỉ được có 2 từ thôi, ai hỏi: "gái gì nhỉ ? " Gái trả lời ngay: "Gái .. dịu uuu (gái rượu của Bố Mẹ đấy mà)
Đấy, những ngày ở viện Nhi đấy, tháng nào em cũng vào thăm viện NHi 1 lần, nhẹ thì vào "chơi" với bác sỹ rồi về, nặng thì ở luôn đấy chơi vài ngày.
Sau khi sốt 40 độ, truyền 1 chai nước, uống 1 gói hạ sốt thì gái lại nhí nhố như thế này đây, chạy khắp nơi, mẹ phải chạy theo mệt lử.
Ghét gái lắm đấy, làm mẹ mấy lần đang làm việc lại phải tức tốc về đưa con đi vào viện vì sốt cao quá đấy. KHông biết bao giờ mới khá hơn đây, chắc phải 4 tuổi mất. Dạo này trộm vía, ốm nhưng mà vẫn lên cân, đã được 11.5 kg rồi (kể cả phụ kiện kèm theo), đấy là nhờ có Pedia sure đấy.
Thời trang của gái ( làm các cô các bác ở phòng mẹ cứ cười mãi), áo hồng phối với vàng này, khăn trắng này, tất ghi pha với xanh này ( buồn cười nhất là vụ tất). Mà gái tè ướt 1 cái tất chả lẽ mẹ lại phải thay cả 2 cái à, mất công giặt, chã hiểu gì cả.
Dạo này mẹ thấy gái nhớn lắm rồi, dịu dàng, thùy mị, nết na lắm. (hị hị, mềnh hen con mềnh tí)
Mỗi khi gái giơ bàn tay nhỏ xíu ra vẫy mẹ liến thoắng : Mẹ .... bảo ( í là: Mẹ lại đây con bảo) rồi gật gật cái đầu là mẹ không nhịn được cười, lại lật đật chạy theo gái diệu, không gái diệu lại đổi ý mất. Yêu gái quá đi mất.