29 tháng 11, 2010

Bài thơ Bố "tự sáng tác" gửi con trai yêu.

Không hiểu hôm đấy tậm trạng tràn đầy thế nào mà Bố "tức cảnh - sinh thơ", cảm xúc ùa về và làm tặng con trai một bài thơ - gọi là một lời nhắn nhủ con trai yêu của Bố.

Đây, toàn bộ nội dung của "tác phẩm", các cô ở cơ quan mẹ đọc xong cứ gọi là cười rũ rượi,
Cười vì không ngờ Bố Hưng lại "văn thơ lai láng" thế, nội dung lại còn "dính" mùi chính trị nữa chứ, đúng là "một cán bộ nhà nước mẫu mực"

Thế mới biết là Bố yêu và đặt nhiều hy vọng vào con trai lắm đấy, con trai ạ.
Còn đây là bức thư con trai gửi cho ông già Noen, năm nào cũng thế, cứ đến gần Noen thì con trai lại viết thư gửi cho ông già Noen, "báo cáo" tình hình học tập và gợi ý món quà yêu thích.
Viết xong đưa mẹ và ngày nào cũng cứ hỏi mẹ: Mẹ ơi, mẹ gửi thư cho ông già Noen hộ con chưa?
Được, con cứ yên tâm, mẹ sẽ xắp xếp, hề, hề, có ông già, có quà, yên tâm đi.


Còn con gái yêu thì lại bị ốm, chán quá, yên ả được 1-2 tháng thì đến hôm nay em "đứt" hẳn.

Sợ quá, sốt hơn 40 độ, có lần 42 độ, người nóng như lửa, uống hạ sốt cũng không lại được. Mẹ lại vác em vào Viện Nhi, lại tiêm 8 ngày. Tội nghiệp em quá, đã còi thì chớ.
Mắt đỏ, môi đỏ, họng đỏ choét, người cứ đờ đẫn ra, thương em quá, giá mẹ có thể ốm đỡ cho con.

Sau khi truyền nước, tiêm kháng sinh thì em cũng đã đỡ hơn rồi. Nhưng mẹ thì lúc nào cũng "thấp thỏm" không biết "giữ" được bao lâu,

A, ha, cuối cùng thì cũng cười rồi, ghét thế.


1 tuần qua với biết bao nhiêu "sự kiện" nhưng vất vả nhất vẫn là con ốm, bao giờ cho hết ... con ốm. ....
Mai Bố lại đi công tác 10 ngày đây, ba mẹ con lại ở nhà "chiến đấu " với nhau đây. Nghĩ đã thấy ngại rồi. ... phù...


17 tháng 11, 2010

Bố đi công tác

Bố đi vắng, cuối tuần 3 mẹ con lại "tếch" sang ông bà ngoại rồi "tự sướng" đi chơi công viên Thủ Lệ.
Anh em trên chiếc xe đạp, em rất thích, cứ đòi trèo lên thế là đi vòng quanh ... trong nhà.

NHảy vào nhà bóng, em rất thích, nhưng cũng tranh thủ "tặng" nhà bóng này 2 bãi nước đái, hí, hí... xấu hổ quá. Chắc lúc này đang nghệt mặt ra để .....
Xem tớ có giống khỉ không nào ?

Xách túi ... đi chợ đi... Đợt này nàng lại rất "chuộng" mode túi này, suốt ngày đeo vào và bảo: đi chơ ợ...

Đố tìm được em ở đâu,

Khỏa thân ... 1/2. Trông được phết đấy chứ, hí, hí.  
Cuối tuần lại hội ngộ với Hương Nhái, Nhái dạo này lớn xinh quá, yêu quá cơ.



Khuyến mại thêm đoạn "video cờ líp " hai anh em nhà Tùng.


9 tháng 11, 2010

Gái yêu tròn 1,5 tuổi. Trai yêu 6,5 tuổi.

Đến hôm nay Gái mẹ đã tròn 18 tháng rồi, 1 tuổi rưỡi rồi đấy. Con cao 80cm, còn cân nặng thì.... chỉ có 10.5 kg thôi ( qua bao nhiêu "thăng trầm" cân nặng của con cứ quay quanh 10.5 kg thôi, mẹ's dream là 12kg...).
Gái nghịch lắm, lọ mọ suốt ngày, cái gì cũng cầm lên và ... cho vào mồm ăn. Còn lại suốt ngày đòi đi chơi, ra ngoài đường, chắc ở nhà có 2 bà cháu nên buồn lắm. Ra đến ngoài đường là không cần bế, nhoài người xuống và bảo: đi ... cầm tay....
Con bắt đầu nói được 2 từ rồi, đọc được ... từ cuối của một số bài thơ Bố dạy rồi. Cứ nhìn thấy Bố về đến nhà là giơ tay lên đầu: "Xin chào". Hỏi Bố Hưng đầu: _ Công tác!!.
Nhiều lúc yêu quá cơ, đang ôm con ru ngủ, con đang thiu thiu thì lại ngóc đầu lên nhìn mẹ âu yếm và thốt lên: MẸ..., làm mẹ lại xúc động đậy "xơm" em chùn chụt. Còn lại là Mẹ mà làm gì thì cứ thấy "cái đuôi" cứ lũn cũn chạy theo: Mẹ, Mẹ... Ghét quá...

Gái làm điệu xấu hổ đấy, cứ thích chui vào góc nhà ngồi nghịch và ... tè luôn, đang chơi với con vẹt biết nhại tiếng người đấy.
Chỉ tuyền thấy áo không là áo, 2 chân thì như 2 "cái que" ấy. Mùa đông năm nay mẹ đang thiết kế ra "sờ tai" riêng cho Gái mẹ, chả biết theo phong cách gì được đây, giá con mập hơn thì mặc quần bó áo suôn sẽ đẹp, đằng này, con còi quá, chân thì bé, mặc quần bó vào trông cứ như 2 que củi ấy.

Đang "hướng dẫn" anh Tùng vặn rubic mới mua ở siêu thị ra đấy.

Cool girl của Mẹ , đúng là con Bố Hưng, hiếm khi cười, chỉ nhoẻn miệng thôi. Càng ngày Mẹ lại càng thấy con giống Bố, chã có nét gì của Mẹ. Nhất là bộ lông mày, sao lại copy giỏi thế. Còn con trai thì càng lớn càng giống Bố, giống y hệt, nhiều người mới gặp con sau gặp Bố thì càng xì xồ hơn: Sao mà giống thế.... ( Chắc chỉ có Bố là thích nhất thôi, có 2 bản sao của mình)
Hai Cục Vàng của Mẹ, chí chóe với nhau suốt ngày, anh thì không nhường em, em thì đanh đá, thấy anh làm gì cũng đòi. Mà gần đây em lại còn "điều trị" anh rất ghế nữa chứ: quát anh như thật ( lảm nhảm một tràng dài...) rồi lúc nào bức xúc quá thì giơ tay .."tát" anh một cái vào mặt nữa chứ. Mẹ phải dặn anh Tùng là phải nghiêm khắc với em không em lại "nhờn" ....
Cuối cùng thì Gái cũng cười ngoác miệng ra rồi, Không biết mẹ trêu cái gì mà thích chí quá, ha, ha.
Màn trình diễn thời trang lúc nửa đêm, hôm nào cũng vậy, Gái ngủ rất muộn, 12h mới ngủ, thế là 2 Mẹ con lại bày ra đủ trò nghịch ngợm, nào là bôi kem, mát xa chân, rồi lại trình diễn thời trang nữa, áo mới mua đấy, để mặc ...Tết